Lặng lẽ bên mâm cơm một mình chồng mới nhận ra sự quan trọng của vợ
Bữa cơm tối muộn với đồ ăn nguội ngắt nguội ngơ, Khang nhận ra miếng cơm đắng chát. Lúc này anh mới hiểu sự quan trọng của Thanh.
Khang gặp Thanh khi nàng đang chìm đắm trong nỗi tuyệt vọng về tình yêu không lối thoát. Tình cờ quen Khang trong một lần làm việc chung, Thanh bỗng thấy người đàn ông này đủ tin tưởng để nàng chia sẻ. Hai người thường trò chuyện đêm khuya với nhau. Về phần Khang, mỗi đêm anh đều mong ngóng được tâm sự, chia sẻ với Thanh. Anh bắt đầu nhận ra tình cảm dành cho nàng.
Sau 3 tháng quen nhau, Khang bất ngờ tỏ tình. Ban đầu Thanh e dè, và có phần sợ hãi vì tình yêu trước đó khiến nàng rơi nhiều nước mắt. Nhưng rồi, trước sự chân thành của Khang, Thanh đã nhận lời.
Họ về một nhà với nhau khi tình yêu đã đi được chặng đường gần 2 năm. Hạnh phúc hơn khi ngay sau đó Thanh có thai. Nàng sinh cho Khang một cậu con trai kháu khỉnh. Lúc này, Khang cũng bỏ ra ngoài lập công ty riêng.
Thời gian đầu, khó khăn chồng chất khó khăn, Khang làm ăn chưa có lãi ngay được vì mới. Tiền kiếm được lại tiếp tục tái đầu tư. Gánh nặng kinh tế đặt cả lên vai Thanh. Nhiều lúc Thanh thấy mệt mỏi, chán nản nhưng nhìn chồng, nhìn con say giấc, nàng thấy bình yên hơn và lại cố gắng hơn.
Hết việc ở cơ quan, trở về nhà là Thanh tất bật chăm sóc con, lo cơm nước, dọn dẹp, giặt giũ tới tối muộn. Khi Khang và con trai đã ngủ thì Thanh vẫn tiếp tục bên máy tính. Nàng nhận thêm công việc kinh doanh online kiếm đồng ra đồng vào. Vất vả là thế nhưng nàng chưa một lần than mệt. Nàng sợ sẽ khiến Khang phải suy nghĩ, vì công việc của anh đã đủ bận rồi.
Có những ngày ốm đến mức không thể đi làm được, Thanh ở nhà vẫn cố gắng mở máy làm thêm. Thế nhưng, đó là lúc Thanh nhận ra, bao lâu rồi nàng không nhận được sự quan tâm của chồng!
Nhìn lại mình, Thanh thấy mình xuống sắc. Vóc dáng gầy gò càng thêm héo úa. Những nếp nhăn đã xô nhau lại nơi khóe mắt. Thanh nghĩ tới những ngày lễ mà Khang đều vắng mặt. Khang có thể mua hoa tặng cho đối tác nữ nhưng lại vô tình quên mất bó hoa tặng vợ. Ngày sinh nhật Thanh, nàng đi chợ, nấu nướng rồi hai mẹ con chờ Khang về. Không nhớ ra ngày đặc biệt nên một lời chúc không có, một món quà dù nhỏ thì càng không.
Thanh chạnh lòng khi nhìn vào tủ quần áo của mình, cái thì chị đồng nghiệp cho, cái thì là em gái tặng, cái thì mặc từ nhiều năm. Nàng tủi thân. Nước mắt rơi lã chã tự khi nào.
Ảnh minh họa
Rồi một ngày nàng phát hiện ra Khang có quỹ đen. Anh làm ăn được, ăn lên làm ra nhưng không nói gì với nàng. Số tiền đó anh gửi tài khoản riêng. Vô tình nàng đọc thấy tin nhắn của ngân hàng báo số dư tài khoản, lúc ấy nàng bàng hoàng. Vậy mà bao lâu nay nàng nghĩ anh không kiếm ra tiền, cứ một mình cố gắng, một mình kiếm tiền lo kinh tế cho gia đình. Nàng sợ hãi. Không hiểu số tiền này anh dùng để làm gì mà lại không cho nàng biết, mặc những lúc Thanh than thở hết tiền còn anh thì quay mặt làm ngơ.
Ngồi bên mâm cơm nguội lạnh từ lâu đợi chồng về, Thanh cảm thấy đau khổ tột độ. Con trai đã say giấc, còn Khang thì đi đâu chưa thấy về. Bao lâu nay, nàng cứ nghĩ, hạnh phúc là được lo cho chồng, cho con. Nhưng giờ nàng nhận ra, hạnh phúc là khi vợ chồng cùng chung lưng đấu cật, là sự quan tâm từ cái nhỏ nhặt với nhau, là sẻ chia những khó khăn, vất vả… Rốt cuộc thì Thanh có gì sau những ngày tháng hy sinh cho chồng, cho con?
Thanh lặng lẽ thu dọn đồ đạc và viết lại vài dòng cho Khang. Nàng muốn về với bố mẹ để lấy lại tinh thần và suy nghĩ lại tất cả mọi thứ. Khuya lắm Khang mới trở về, căn nhà tối om, không một tiếng động. Tưởng vợ con đã ngủ, Khang bật đèn rồi nhè nhẹ đi vào phòng. Thế nhưng phòng trống trơn. Anh xuống bếp, nhìn tờ giấy trên bàn cùng với mâm cơm dọn sẵn đã nguội ngắt tự bao giờ, Khang lạnh gáy khi nhận ra sự thiếu vắng của Thanh.
Từng dòng chữ nhòe đi, có lẽ Thanh vừa viết vừa khóc. Trách giận có, tủi hờn có. Khang nhận ra, bao lâu nay anh quá ích kỉ và vô tâm với vợ. Liệu có kịp để níu giữ Thanh hay không?
Theo ANTĐ
Lặng lẽ bên mâm cơm một mình chồng mới nhận ra sự quan trọng của vợ
Reviewed by Unknown
on
tháng 4 07, 2017
Rating:
Post a Comment