Cưới chồng, sinh con không sợ, sợ nhất là cưới nhầm chồng và chọn nhầm cha cho con
Hôm qua, đi làm về đã mệt mỏi mà chồng em còn nhăn nhó, đòi nói chuyện với em về vấn đề nuôi dạy con cái. Ah thực ra là vấn đề nuôi con thôi, chứ con bé nhà em còn nhỏ, vợ chồng em cũng chưa chú trọng lắm vào việc dạy con.
Chả là con bé nhà em cũng được gần 3 tuổi rồi mà nhỏ chút chét, ngót nghét được có 13kg. Lúc ẻm còn bé cũng sổ sữa lắm, chưa được 1 tuổi đã 10-11kg. Vậy mà không biết sao càng lớn càng chậm tăng cân. Cả năm mà lên được có 1 kg nên ốm tong ốm teo. Đã thế lại còn hay cảm sốt, sổ mũi, tối thì quấy khóc. Nhìn chung là ốm và yếu.
Thế là ông chồng em đổ hết mọi tội lỗi ấy lên người em. Nói em không biết chăm con, làm mẹ mà thế này thế khác. Nói thiệt với các chị là em nghe mà em đau lắm. Có mẹ nào mà không muốn con tròn, con khỏe không các chị? Mà ổng nói như em thể em là “mẹ mìn” vậy. Mà có phải là em bỏ bê nhà cửa con cái đâu.
Em cũng phải làm mốc mặt để có tiền tã sữa cho con, chứ một tháng ổng đưa em có mấy triệu, không đủ tiền học phí với tiền ăn của con chứ đừng nói tiền điện, nước, internet hay ăn uống gì trong nhà. Rồi việc gì cũng đến tay em, ổng không hề mó vào một công việc nhà nào. Công việc duy nhất ổng làm là đưa con đi học (chỉ đưa thôi, còn em phải đón về).
Đến lúc em nói vậy anh phụ em làm việc nhà hoặc đưa và đón con đi học để em có thêm thời gian chăm sóc ăn uống cho con. Thế mà ổng la lên:
– Đó là việc của phụ nữ. Tại sao anh phải làm?
– Thế đó chả phải con anh à?
– Nếu anh ở một mình thì anh sẽ chăm con, còn có vợ thì tại sao anh phải làm?
– Vậy anh đừng có ý kiến nữa. Cứ để con đó cho tôi, con nó ra sao thì tôi tự chịu. Không làm mà sao anh có ý kiến nhiều thế?
– Nói thế mà nghe được à? Thế thì chia tay đi. Tôi không chấp nhận cô vợ như cô.
Nói thiệt với các mẹ là nghe đến đó thì em cảm thấy cuộc đời em nó thật bi kịch. Té ra trong lòng chồng em, em chả khác gì con osin hay đẻ mướn thôi. Cái gì cũng phải chu toàn, việc gì cũng phải chu toàn, nhà cửa không gọn gàng cũng lỗi của vợ, nhà nhỏ cũng lỗi của vợ, con bệnh lỗi vợ, con ốm cũng lỗi của vợ. Còn chồng chỉ là người chỉ đạo thôi, nói gì cấm cãi. Cãi là đòi bỏ vợ.
Nói thiệt không có con thì em cũng ký đơn cái rẹt giải thoát khỏi bể khổ cho rồi. Chứ giờ toàn nghe những câu đau lòng kiểu: “Tôi không quan tâm cô nghĩ gì”, “tôi không quan tâm cô làm gì, miễn sao…”. Vậy thì anh quan tâm cái đ* gì, chắc là quan tâm mấy con mặt hoa da phấn, õng à õng ẹo ngoài đường thôi chứ gì. Em nghĩ chắc ở ngoài có em nào xinh tươi mơn mởn rồi nên về nhà kiếm cớ gây nhau với vợ đây mà. Thiệt là điên tiết máu.
Giờ em mới biết, bi ai lớn nhất của người phụ nữ là cưới nhầm chồng. Cưới nhầm chồng không chỉ khiến cho mình mệt mỏi, bế tắc trong cuộc hôn nhân mà còn khiến cho con cái khổ sở vì mối bất hòa dai dẳng của cha mẹ.
Em đã phải ngừng cuộc cãi vã khi thấy con bé nhà em nó khóc thét lên, mếu máo vì cha mẹ to tiếng. Em xót con và xót xa cho bản thân mình quá. Sao phận phụ nữ khổ như vậy, đã nhẫn nhịn, chìu chồng hết mình. Ổng nói muốn mua nhà, em cũng đi vay mượn khắp nơi để mua, rồi cố gắng cày bừa kiếm tiền cùng nhau trả. Rồi ổng kêu mệt không chăm con được, em cũng nhận hết phần chăm con. Ổng kêu đàn ông không thể làm việc nhà, em cũng gánh nốt. Giờ đến mức này thì nói thiệt là em cảm thấy không còn đủ sức mà chạy theo yêu cầu của ổng nữa chị em à.
Càng ngày em càng cảm thấy “hôn nhân là mồ chôn của ái tình”. Em cảm thấy ở với nhau thật sự là một sự ngược đãi tinh thần khi mà khi nào cũng phải để ý xem chồng vui hay buồn. Đôi khi không mệt vì con quấy khóc mà mệt vì nhìn cái bản mặt nhăn nhó của chồng, mệt bởi những câu nói tàn nhẫn của chồng.
– Tùy anh. Em cũng mệt mỏi lắm rồi. Nếu anh thích ai thì đi cưới người đó đi. Con, anh muốn nuôi em cho anh nuôi.
– Anh làm sao mà nuôi con một mình được?
– Vậy anh thấy ai nuôi được thì cưới về mà nuôi. Em mệt mỏi lắm rồi.
– Nếu có người nuôi con tốt hơn em thì mình đã xong rồi
– Anh tưởng chỉ có anh là vậy à. Xin lỗi anh, nếu có ai làm cha cho con tốt thì em cũng chia tay anh rồi…
Thế đấy, hôm qua em đã nói hết, nói toẹt ra những mệt mỏi mà mình đã chịu đựng. Em thấy chả việc gì phải cố gắng nữa cả. Bởi người ta chẳng quan tâm đến những cố gắng của em, chẳng quan tâm em nghĩ gì, em cảm thấy gì. Đàn ông họ chỉ quan tâm sự mệt mỏi của họ. Họ cho họ cái quyền được bạo hành vợ con cả thể xác lẫn tinh thần.
Em đã chuẩn bị tâm lý rồi, em sẽ không nhịn nữa đâu, không yêu thì chia tay chứ chẳng thể nào sống kiểu chế độ phong kiến thế này được ạ. Em vừa đọc những dấu hiệu chồng không còn yêu vợ và thấy chồng em có đủ cả. Chắc em phải tính đường thôi các chị ơi…
1. Không tặng quà trong ngày lễ
Nếu chồng bạn không tặng quà cho bạn trong những ngày lễ (ngày Phụ nữ, ngày Tình yêu, sinh nhật, kỷ niệm ngày cưới) hoặc thậm chí quên hẳn những ngày này thì đó là một dấu hiệu chắc chắn anh ấy không còn quan tâm đến bạn. Thế nhưng nếu anh ấy vẫn tặng hoa và quà, bày tỏ tình cảm với bạn trong những ngày này còn những ngày khác thì không, bạn vẫn nên nghi ngờ tình cảm của chàng dành cho mình đã phai nhạt.
2. Thái độ, hành vi của anh ấy luôn thay đổi
Một ngày anh ta tức giận nói rằng không muốn nhìn thấy bạn, muốn bạn biến mất khỏi cuộc sống của mình. Ngày hôm sau, anh ta ôm lấy bạn, muốn â-n á-i. Nếu anh ta không mắc hội chứng rối loạn tâm lý lưỡng cực, hành vi này cảnh báo bạn một sự thật rằng anh có thể không yêu bạn nữa.
3. Luôn nhìn thấy lỗi lầm của bạn
Bạn luôn là nguyên nhân của mọi vấn đề. Khi bạn cố gắng để nói chuyện, anh cho rằng bạn chuyện bé xé ra to. Khi bạn phàn nàn rằng có vẻ như anh ta không yêu bạn nữa, anh ta ngay lập tức chỉ ra lỗi của bạn. Đây thường là một dấu hiệu chắc chắn rằng chồng bạn đang tìm kiếm lý do để thoát ra khỏi cuộc hôn nhân.
4. Anh ấy không thích bạn
Anh không khen ngợi bạn, cũng không để tâm tới bất cứ việc gì bạn làm. Anh chê bai tính cách, quần áo, cơ thể và tóc của bạn, chê những thứ bạn ăn, những việc bạn làm. Tóm lại, anh ta luôn thấy bạn không đủ tốt và không làm bất cứ điều gì đúng. Ngay cả khi bạn làm được điều gì đó rất tuyệt vời, anh ta cũng tìm thấy những sai sót của bạn. Anh ta luôn muốn “dìm hàng” bạn.
Nếu nhìn lại mối quan hệ của hai người, nhận ra đây là một điều được lặp đi lặp lại nhiều lần thì rõ ràng tình cảm của anh ấy dành cho bạn gần như không có.
5. Anh ấy không nỗ lực vì hôn nhân
Khi bạn đề nghị anh thay đổi một số thói quen khó chịu (ví dụ đi nhậu đến khuya, quát tháo khi về nhà…), anh ta vẫn tiếp tục hành động đó. Bạn nói đi nói lại nhưng anh ta vẫn vờ như không nghe thấy và không có phản ứng gì. Bạn luôn là người phải hy sinh, phải thay đổi bản thân để duy trì hôn nhân. Kể cả khi bạn chán đến phát ốm và mệt anh ta vẫn lờ lớ lơ. Đây chính là biểu hiện rõ nhất của một người chồng đã không còn yêu vợ nữa.
Cưới chồng, sinh con không sợ, sợ nhất là cưới nhầm chồng và chọn nhầm cha cho con
Reviewed by Unknown
on
tháng 3 05, 2017
Rating:
Post a Comment