Chỉ vì bị bạn bè "mô kích", tôi đã làm chuyện tệ hại với vợ để rồi ân hận nhưng đã quá muộn
Vợ tôi nhất quyết đệ đơn ly hôn dù tôi có níu kéo, xin lỗi thế nào đi chăng nữa. Giờ tôi không biết phải làm sao nữa.
Vợ chồng tôi cưới nhau đến giờ tròn 5 năm, có một con gái lên 3 tuổi. Vợ tôi làm phiên dịch trong một công ty liên doanh nước ngoài, còn tôi là nhân viên văn phòng một cơ quan nhà nước. Hai đứa cũng yêu nhau hơn 2 năm trời mới làm đám cưới nên tình cảm nhìn chung rất tốt đẹp.
Vợ chồng tôi sống chung với bố mẹ. Ông bà cũng đều là cán bộ về hưu, tôi là út ít, trên còn 3 chị nhưng đều đã lấy chồng , yên bề gia thất. Bố mẹ tôi hiền lành, tâm lý nên cuộc sống cũng thoải mái. Mấy năm sống chung, tôi chưa bao giờ rơi vào thế đứng giữa mẹ và vợ.
Một phần cũng là do vợ tôi sống biết điều. Cô ấy rất bận rộn, thời gian làm việc nhà không có nên thường chủ động đứng ra chi trả, mua sắm và cũng có lời với mẹ tôi. Mẹ thì thương con, thương cháu, bảo vợ cứ đi làm, nhà cửa, con cái không phải lo gì.
Vì môi trường làm việc hiện đại nên phải công nhận một điều vợ tôi xinh đẹp và sang trọng lắm. Cô ấy vốn đã xinh, lại biết ăn mặc, ngoài 30 mà cứ như 24, 25 vậy.
Đáng ra tôi phải biết hài lòng với cuộc sống của mình thì tôi lại đi nghe mấy người bạn nhậu. Hôm đó sinh nhật anh bạn làm cùng, lúc ngồi uống bia, một anh bạn làm cùng tự dưng ra ôm vai tôi rồi thủ thỉ: "Anh là biết rõ vợ chồng chú rồi, nhưng phải để ý vợ không mất vợ như chơi đấy. Cô ấy xinh đẹp thế cơ mà, mà đàn bà con gái, việc nhà không lo, cứ đi từ sáng đến tối mịt mới về, cẩn thận không nó cắm sừng cho thì khổ". Lần đầu tiên nghe tôi giận lắm, suýt thì cho anh ta cú đấm nhưng dần dần, mưa dầm thấm lâu, tôi bắt đầu nghĩ ngợi, thấy anh ta nói cũng có lý. Tôi để ý vợ, đúng là nhìn cô ấy chẳng giống gái có chồng con gì cả, lúc nào cũng trẻ trung, tươi phơi phới. Tôi bắt đầu cằn nhằn, cáu kỉnh, vợ vẫn không tỏ thái độ gì bực tức cả.
Cho đến hôm cô ấy về muộn, gần 9 giờ tối tôi gọi vận chẳng thấy đâu. Lúc đứng trên nhà nhìn xuống, lại thấy vợ xuống từ xe một gã đàn ông. Tôi hỏi, cô ấy bảo lúc về dắt xe ra thì xe bị thủng xăm nên gửi ở quán, đồng nghiệp tiện đường nên đưa về luôn. Tôi không tin, hai đứa cãi nhau to, tôi đã dùng những từ ngữ hết sức nặng nề với vợ, thậm chí còn tát cô ấy, bảo cô ấy lăng loàn, hư hỏng.
Tối hôm đó vợ không nói gì, nhưng ngày hôm sau đột ngột đưa cho tôi tờ đơn ly hôn, bảo nếu tôi không đủ tin yêu cô ấy nữa thì tốt nhất nên giải thoát cho nhau.
Tôi sốc nặng, tôi hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này, chẳng quá vì giận quá mất khôn một lúc chứ không hề muốn bỏ vợ. Tôi xin lỗi nhưng vợ không tha thứ, khăng khăng bắt tôi ký đơn. Giờ tôi phải làm gì để cứu vãn mọi chuyện đây?
Chỉ vì bị bạn bè "mô kích", tôi đã làm chuyện tệ hại với vợ để rồi ân hận nhưng đã quá muộn
Reviewed by Unknown
on
tháng 3 03, 2017
Rating:
Post a Comment