Nỗi ân hận của người mẹ chồng từng đối xử tệ bạc với con dâu của mình
Ngày con về làm dâu gia đình này, tôi đã nghĩ, bằng giá nào tôi cũng phải cho con biết thế nào là phận đi làm dâu.
Không thể cho con dâu có cuộc sống thoải mái ở nhà chồng được. Vì tôi hận, hận những ngày tháng mình cũng từng làm dâu, cũng từng bị người ta đối xử không ra gì. Đến miếng ăn ngon cũng không dám gắp, sáng đi làm ca sáng, chiều về lại đi bán hàng ngoài chợ mà vẫn bị mẹ chồng nói là không biết làm ăn kiếm tiền, chỉ giỏi ăn bám chồng.
Tôi, có lẽ sinh ra vào cái thời còn phong kiến nên gặp phải người mẹ chồng khó tính. Bà không bao giờ để thức ăn ở trong mâm nhiều vì sợ con dâu ăn hết. Có món gì ngon, bà cũng giấu đi đến mức, nhà có 3 người mà bà quyết định dọn ra ăn riêng. Nghĩ những ngày tháng đó tôi lại thấy tủi phận…
Bây giờ, ngoài 50 tuổi, tôi có một cậu con trai và một cô con gái. Con gái đi lấy chồng xa rất ít khi về nên tôi cũng chẳng hay cuộc sống của con như thế nào. Chỉ nghe con nói sống vui vẻ là được. Còn con trai tôi, cuộc sống khá giả, đi làm kiếm được tiền về lại biếu bố mẹ. Nhờ con mà tôi cũng được an nhàn hơn tuổi già. Ngày con đưa con dâu về ra mắt, tôi đã không ưng lắm vì ngoại hình còn chưa được như ý của tôi. Nhưng vì con trai nói nhiều nên cuối cùng tôi cũng chấp nhận cho cưới.
Con dâu về nhà tôi, cũng khá là chu đáo mọi việc. Không trăng mật, sáng dậy chuẩn bị đồ ăn thức uống cho gia đình. Nghe nói, cô gái ấy cũng là con nhà khá giả… được chiều chuộng. Vậy mà không ngờ, nấu ăn lại có tài như vậy.
Nhưng vì thấy con trai chiều con dâu, lại hay giúp con dâu mọi việc, tôi đâm ra tức. Trước giờ ở nhà này, mọi việc đều đến tay tôi, con trai còn chưa bao giờ giúp mẹ, vậy mà bây giờ có vợ, con thay đổi 180 độ. Tức mình, tôi quyết định sẽ khiến con dâu phải khổ sở.
Mọi việc trong nhà, tôi không bao giờ động tay vào. Dù có đi làm tới tận 7 giờ tối mới về nhà thì việc nấu nướng dọn dẹp vẫn là của con dâu. Quần áo tôi không cất, rau thịt tôi không chuẩn bị. Tôi nghĩ, ngày trước mình phải làm tất cả những việc đó phục vụ mẹ chồng thì bây giờ là lúc mình được nghỉ ngơi, con dâu phải làm tất cả. Con trai nhìn vợ như vậy còn xót, vào rửa bát hộ. Tôi quát tháo ầm nhà ‘việc bếp núc là của đàn bà, đàn ông đừng có nhúng tay vào’.
Con dâu sáng nào cũng phải dậy sớm chuẩn bị đồ ăn, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi làm. Tối về lại lao đầu vào việc bếp núc. Chủ nhật tôi cũng không cho ngủ nướng, bắt dậy lau chùi nhà cửa, mua đồ về nấu ăn cho cả nhà. Tôi không cho con dâu hay con trai đi chơi ở đâu và quy định 3-4 tháng mới được về nhà ngoại một lần.
Có lần mẹ vợ con trai tôi ốm, con dâu xin về mà nhất định tôi không cho vì lý do, nhà có giỗ phải ở nhà chuẩn bị cỗ bàn. Nhưng thật ra, cỗ bàn cũng đặt cả nên không vất vả gì. Con dâu buồn khóc nhưng không dám cãi lời mẹ chồng.
Nhiều khi nghĩ mình có quá đáng không nhưng lại nghĩ lại cảnh ngày trước nên tôi rất căm hận. Vậy mà lần ấy, chính con dâu đã ‘dạy’ cho tôi một bài học làm tôi nhớ mãi không quên và bỏ luôn cái tính soi mói con dâu.
Hai đứa đi du lịch công ty, hai vợ chồng già ở nhà. Hôm đó, đột nhiên tôi trúng gió, đổ bệnh nằm ở nhà. Tất nhiên, chồng tôi có gọi cho con trai và con dâu chỉ là để thông báo vì tôi cũng đã đỡ rồi, chỉ mệt thôi. Nhưng, tối đó, bất ngờ tôi thấy con dâu và con trai xuất hiện ở nhà. Tôi hỏi tại sao các con về thì con dâu bảo ‘mẹ ốm nên chúng con vội đặt vé về sớm’. Dù theo lịch trình, con dâu phải đi 4 ngày nữa cơ.
Con dâu về nhà mua rất nhiều thứ. Con dâu thậm chí thức đêm thức hôm chăm sóc mẹ chồng mà không hề nghĩ những ngày tháng tôi đối xử không ra gì với con. Nhìn cách con chăm tôi, tôi thấy thật sự xúc động. Như người ta thì cũng mặc kệ, con đâu cần phải vội vàng bay về vì mẹ cũng đã đỡ bệnh rồi. Nhưng nghĩ ở nhà không có ai chăm sóc tôi, bố chồng thì già nên các con nghĩ rất chu đáo.
Nhìn con, nước mắt tôi rơi. Tôi hối hận vì mình đã đối xử tệ bạc với con. Tôi thật sự không xứng đáng làm mẹ chồng. Con chưa từng cãi tôi, cũng không đối xử không tốt với tôi, thế mà tôi lại cứ bị ám ảnh quá khứ mà không cho con cơ hội được gần gũi nhà chồng. Bây giờ, thật may tôi đã nhận ra tấm chân tình của con dâu và đã hiểu lý do vì sao ngoại hình không xinh xắn nhưng con trai tôi mê mệt yêu đương. Ở đời này, đúng là chỉ khi gặp khó khăn mới thực sự trân quý những người ở bên cạnh giúp đỡ mình.
Cuộc sống mẹ chồng nàng dâu của gia đình tôi từ đó rất hòa thuận. Tôi thầm cám ơn con dâu đã cho tôi nhận ra sự thân thành và quá khứ không tốt thì nên quên đi. Thật sự, mẹ cảm ơn con dâu của mẹ rất nhiều!
Nỗi ân hận của người mẹ chồng từng đối xử tệ bạc với con dâu của mình
Reviewed by Unknown
on
tháng 2 25, 2017
Rating:
Post a Comment