Sau nhiều lần tức tưởi ôm con bỏ đi, cuối cùng tôi cũng tìm được cách "thu phục" mẹ chồng
Lúc đó tôi đã nghĩ tại sao tôi lại đánh mất hạnh phúc của chính mình mà không thể tranh đấu để giành lại nó? Thế là, tôi rút đơn ly hôn, tự thu dọn quần áo và ngẩng cao đầu về lại nhà chồng.
Lấy chồng, người phụ nữ không chỉ lấy một người đàn ông mà có khi là lấy cả gia đình họ. May mắn gặp người mẹ chồng tốt, tâm lý, thương dâu thì còn nhẹ nhàng. Xui xẻo gặp đúng bà mẹ chồng soi mói, bắt bẻ, hạch sách con dâu từng chút một thì đời đúng là bi kịch. Nhưng dù mẹ chồng khó khăn thế nào, tôi nghĩ nếu các chị em biết cách nhu cương đúng lúc, thì sẽ vượt qua hết.
Hiện tại, tôi đang có một cuộc sống thoải mái, yên bình. Nhưng trước đó là những đêm gối tôi ướt đẫm, là những bát cơm chan nước mắt và cả hàng chục lần tôi bế con ra khỏi nhà chồng. Tất cả cũng vì mẹ chồng tôi quá khắt khe, bắt bẻ tôi từ những chuyện vụn vặt nhất có thể. Thậm chí, đã có lúc tôi đưa đơn ly hôn vì muốn giải thoát chính mình khỏi cuộc hôn nhân bi kịch với mẹ chồng này. Nhưng tôi đã suy nghĩ và hành động khác sau khi thấy chồng tôi khóc.
Lúc đó, trong đầu tôi bấn loạn. Tại sao tôi lại dễ dàng từ bỏ người đàn ông tôi thương yêu?Tại sao tôi lại chấp nhận đi theo con đường mà mẹ chồng tôi đã vạch ra sẵn? Tại sao tôi lại đánh mất hạnh phúc của chính mình mà không thể tranh đấu để giành lại nó? Thế là, tôi rút đơn ly hôn, tự thu dọn quần áo và ngẩng cao đầu về lại nhà chồng.
Những ngày đầu không dễ dàng gì. Mẹ chồng thấy tôi về đã ra sức đay nghiến. (Ảnh minh họa)
Những ngày đầu không dễ dàng gì. Mẹ chồng thấy tôi về đã ra sức đay nghiến. Bà còn lấy quần áo của tôi vứt ra ngoài sân. Vì đã chuẩn bị tinh thần nên tôi bình tĩnh nhặt lấy. Lúc đi vào, tôi nhìn thẳng mặt bà mà nói đây là nơi chồng tôi ở, nên tôi không đi đâu nữa hết. Và nếu bị bức phải đi lần nữa, tôi sẽ kéo theo con trai bà đi.
Đây là lần đầu tiên tôi bật lại mẹ chồng. Bà cũng bất ngờ đến mức sững sờ. Sau đó, tôi đi nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chồng tôi thấy tôi trở về đối đầu với khó khăn thì mừng lắm.
Hàng ngày, tôi vẫn đi làm. Về nhà, tôi chăm sóc con, dọn dẹp, nấu nướng và phớt lờ mẹ chồng. Nói chung, tôi làm hết toàn bộ công việc mà không thèm nhờ vả bà một câu, dù cho con có khóc bên cạnh. Có đêm, tôi lên giường khi đã gần 11 giờ khuya. Nhưng tôi không than vãn, không bực bội với chồng, càng không thể hiện thái độ đá thúng đụng nia nữa.
Tôi tập nói chuyện lại với bố chồng để gây dựng lại không khí gia đình. Đi chợ, tôi luôn mua đồ nhắm cho bố lai rai vài ly bia mỗi chiều. Mối quan hệ giữa tôi và bố chồng cải thiện rõ rệt. Và ông bắt đầu đứng về phía tôi trong mỗi trận chiến với mẹ chồng. Điều đó có nghĩa tôi đã cắt được một đồng minh của bà.
Mẹ chồng thấy tôi nhẫn nhịn thì bức tới. Bà mắng tôi từ chuyện cầu thang còn bụi, đến chuyện quần áo chưa phơi kịp trước khi tôi đi làm. Hay con tôi bệnh cũng là nguyên nhân để bà mắng mỏ tôi.
Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của tôi tốt lên trông thấy. Hiện tại, cuộc sống của tôi rất thoải mái. (Ảnh minh họa)
Có những chuyện tôi vẫn nhịn. Nhưng có những chuyện tôi vùng dậy. Như khi con gái tôi nằm viện suốt một tuần, mẹ chồng tôi chỉ vào ngó nghiêng chục phút rồi về. Thế nhưng, tôi còm cõi chăm sóc con bé từ viện về, đã bị bà nhào ra tát cho vài cái xây xẩm. Bà chửi tôi là thứ đàn bà hư, chăm sóc con cũng không nên. Con bé nằm viện, chịu đau đớn là do tôi. Tôi là con mẹ tồi tệ.
Tôi đứng dậy, nhìn thẳng bà và hét lên: “Vậy tại sao mẹ không giữ nó giúp con. Con đi làm, phải đem con bé gửi từ hồi 6 tháng. Con bé 4 tuổi, mẹ đã mua cho cháu nó cái bánh hộp sữa nào chưa? Con bé nằm viện cả tuần, mẹ có vào nhìn nó một lần. Mẹ thương nó, thương đến mức nó có chết mẹ cũng chẳng quan tâm. Vậy mẹ lấy quyền gì mà đánh con”. Mẹ chồng tôi cứng họng. Bố chồng và chồng tôi cũng lên tiếng trách bà vô trách nhiệm.
Còn vài đợt như vậy nữa. Nhưng khi cãi lại, tôi cố gắng hạn chế to tiếng hết mức. Tôi cũng không nói những từ hỗn để khỏi bị mang tiếng. Ngoài ra, tôi vẫn mua quần áo cho bà, dù bà không mặc. Tôi mua sách, báo cho bà đọc. Bà bệnh, tôi nghỉ làm đưa đi khám và chịu toàn bộ chi phí. Nhưng tôi vẫn rất lạnh nhạt với bà. Tôi chỉ làm hết bổn phận con dâu, để nếu bà cố tình mắng tôi, tôi có cớ bật lại.
Cố gắng nhu cương suốt 1 năm, cuối cùng, cũng có kết quả. Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của tôi tốt lên trông thấy. Hiện tại, cuộc sống của tôi rất thoải mái. Mẹ chồng tôi cũng không còn soi mói, bắt bẻ tôi nữa mà còn phụ giúp tôi việc nhà và trông cháu. Nếu chị em nào rơi vào hoàn cảnh giống tôi, thì cũng thử áp chiêu xem sao!
Sau nhiều lần tức tưởi ôm con bỏ đi, cuối cùng tôi cũng tìm được cách "thu phục" mẹ chồng
Reviewed by Unknown
on
tháng 10 14, 2016
Rating:
Post a Comment