Đằng sau sự xinh đẹp hiền lành của vợ tôi là một sự thật phũ phàng
Tôi giận dỗi trách mẹ: “Biết vậy sao mẹ còn cưới cô ấy cho con”. Mẹ thở dài: “Mẹ thấy nó hiền lành đảm đang đâu nghĩ nó lại...".
Tôi là một nhân viên kế toán của một công ty tư nhân với mức lương 6 - 7 triệu một tháng. Tuy đã 35 tuổi nhưng chưa có một mảnh tình vắt vai, chẳng biết vì lương thấp hay vì sự thật thà đến khô khan của tôi mà các cô gái chỉ muốn làm bạn với tôi, còn khi ngỏ lời thì họ đều chạy mất tích luôn.
Nhiều lúc tôi muốn một mình cho khoẻ nhưng vì bố mẹ có mỗi tôi là con trai nên suốt ngày gọi điện thoại giục tôi phải lấy vợ mau để có cháu bế. Sau nhiều lần giục không được, bố mẹ gọi tôi về quê để làm mai cho một mối rất tốt.
Lần đầu nhìn tôi đã cảm thấy mến em, không phải vì vẻ xinh đẹp hiền thục mà vì sự thật thà ít nói của em, dường như tôi thấy chính mình ở trong mắt của em. Sau vài ngày tìm hiểu nhau, tôi quyết định ngỏ lời cầu hôn em và thật may mắn em cũng có vẻ thích tôi nên nhận lời. Vậy là từ khi quen nhau đến lúc cưới vừa tròn 1 tháng, đúng là cái duyên cái phận nó vồ lấy nhau.
Do công việc gấp lên vừa cưới vợ xong, tôi đã phải trở lại công ty luôn và chắc chắn có vợ đi cùng. Tôi dự định để em nghỉ ngơi vài tháng rồi sẽ đi kiếm việc cho em, tuy không được đúng nghề nhưng miễn là có việc để em được năng động hoạt bát thoải mái vui vẻ là tốt rồi.
Những đêm sau đó tôi luôn ở trong trạng thái thèm khát chờ chực mong được em ban phát để làm chuyện ấy. (Ảnh minh họa)
Cưới nhau được mấy ngày rồi nhưng chúng tôi chưa có đêm động phòng hoa chúc. Khi ở nhà thì em bảo mấy hôm chuẩn bị cưới nên mệt lắm, nghe em nói tôi cũng thấy mệt mỏi. Vì tình yêu tôi có thể chờ em vài ngày cũng không sao.
Sau mấy đêm trằn trọc không ngủ được nên tôi quyết định tiến lại gần em để hành sự trước, không ngờ em lại cố đẩy tôi ra. Nghĩ em ngại nên tôi càng quyết liệt hơn, khi xong việc tôi mệt mỏi định lăn ra ngủ thì nghe thấy tiếng khóc thút thít của em mà ngơ ngác chẳng hiểu gì.
Dỗ dành vợ rằng “lần sau anh sẽ nhẹ nhàng với em hơn và nếu em chưa muốn thì anh sẽ không bắt ép”. Những đêm sau đó tôi luôn ở trong trạng thái thèm khát chờ chực mong được em ban phát để làm chuyện ấy nhưng em bề ngoài luôn tỏ ra tươi cười còn mỗi khi tôi động chạm vào là em rùng mình lên rồi co rúm vào khiến cho tôi thấy bị xúc phạm, như thể em đang nhìn tôi với ánh mắt ghê tởm vậy.
Cưới nhau đã 3 tháng trời mà tôi chỉ được ngủ với vợ duy nhất một tối. (Ảnh minh họa)
Hàng ngày em chăm sóc tôi rất chu đáo, nhà cửa gọn gàng ngăn nắp, ăn nói dịu dàng khiến tôi không thể chê em điểm nào nhưng không hiểu sao em lại sợ chồng động chạm vào người đến vậy. Đem tâm sự kể với mẹ thì mẹ tôi nói thật là vợ tôi ngày trước học giỏi lắm nhưng cũng vì vậy mà mắc chứng bệnh về thần kinh, tuy đã được chữa trị nhưng không khỏi hẳn. Tôi giận dỗi trách mẹ: “Biết vậy sao mẹ còn cưới cô ấy cho con”. Mẹ thở dài: “Mẹ thấy nó hiền lành đảm đang đâu nghĩ nó lại sợ chuyện ấy vậy”.
Nghĩ là sống với nhau mấy tháng vợ đã hiểu chồng nên tôi cố thử gần gũi xem em đã thay đổi chưa, thật không ngờ em vẫn từ chối rồi lại còn thách thức tôi: “Anh mà động vào em thì em sẽ chia tay anh luôn đấy”.
Tôi nhẹ nhàng giải thích cho em là tình yêu phải đi đôi với tình dục thì mới bền vững, rằng tôi rất yêu em muốn được sống trọn đời với em nhưng em vẫn sợ co ro lại không muốn tôi động vào. Tức tối, tôi ôm gối đi sang phòng khác ngủ.
Cưới nhau đã 3 tháng trời mà tôi chỉ được ngủ với vợ duy nhất một tối. Giờ tôi phải làm thế nào? Có nên đưa vợ đi bác sĩ tâm lý không?
Đằng sau sự xinh đẹp hiền lành của vợ tôi là một sự thật phũ phàng
Reviewed by Unknown
on
tháng 10 15, 2016
Rating:
Post a Comment